Tri Ân Đấng Sinh Thành

Trong tĩnh lặng của buổi chiều hoàng hôn, giữa không gian thánh thiêng nơi tu viện, tôi ngồi một góc cuối nhà nguyện, lòng tràn ngập những xúc cảm dâng trào khi nghĩ về cha mẹ – những người đã yêu thương và hy sinh cả cuộc đời để tôi có được ngày hôm nay.

Tôi sinh ra trong một gia đình tràn đầy tình yêu thương, cha mẹ là chốn tựa nương đầu đời, là người nâng đỡ những bước chân chập chững của tôi trên hành trình cuộc sống, và anh trai tôi – hơn tôi hai tuổi – luôn bảo vệ tôi trong những lúc trẻ con bạn bè giành phần hơn thua.Thấp thoáng thế mà đã 32 năm dọc dài “lịch sử” đời tôi.

Từ thuở ấu thơ, vòng tay mẹ đã là nơi tôi cảm nhận sự che chở dịu dàng. Mẹ không chỉ dạy tôi những bài học đầu đời bằng lời kinh đơn sơ trong những giờ kinh tối của gia đình, mà còn gieo vào lòng tôi hạt giống đức tin. Chính từ những lời kinh Kính Mừng đầu tiên ấy, tôi dần biết Chúa và thêm yêu mến Ngài.

Cha tôi, người ít nói nhưng luôn là cột trụ vững chắc của gia đình, đã âm thầm gánh vác mọi lo toan để bảo vệ và chăm lo cho chúng tôi. Cha dạy tôi sự mạnh mẽ, kiên cường, khiêm nhường nhưng không nhút nhát. Những lời dạy đơn sơ của cha chất chứa cả một đời kinh nghiệm, trở thành hành trang quý giá để tôi mang theo trong suốt hành trình đời mình.

Và tôi không thể nào quên người Dì quá cố của tôi – Dì Sáu Hường, một nữ tu Mến Thánh Giá – chính là người đã khơi lên trong tôi ơn gọi về đời sống thánh hiến. Hình ảnh Dì trong chiếc áo dòng đơn sơ, thầm lặng phục vụ giáo xứ quê nhà, đã chạm đến trái tim non nớt của tôi. Ở tuổi mười bốn, tôi rời gia đình để bước vào Hội dòng Mến Thánh Giá Cái Mơn, bắt đầu hành trình theo Chúa.

Tôi biết ngày ấy, lòng cha mẹ không tránh khỏi nỗi chạnh lòng khi thấy con gái rời xa mái ấm. Nhưng chính tình yêu dành cho Chúa và niềm hy vọng nơi ơn gọi của tôi đã giúp cha mẹ mạnh mẽ chấp nhận hy sinh, để tôi tự do bước đi theo tiếng gọi thiêng liêng. Từ đó tôi càng khắc ghi hơn công ơn cha mẹ “Đấng sinh thành”:

“Biển rộng mênh mông không đong đầy tình mẹ,

núi cao vời vợi không phủ kính công cha.”

Trải qua 18 năm sống ơn gọi thánh hiến nơi Hội Dòng Mến Thánh Giá Cái Mơn, là một nữ tu, tôi được mời gọi sống linh đạo theo chân Đức Kitô chịu đóng đinh, chết mỗi ngày cho chính mình để sống cho Chúa và tha nhân tôi cảm nghiệm sâu sắc tình yêu Chúa trong từng công việc phục vụ, từng hy sinh nhỏ bé. Dẫu cuộc sống có nhiều thử thách, tôi vẫn tìm được niềm vui trong những giờ phút cầu nguyện thầm lặng hay trong sự sẻ chia với giới trẻ và những người cần đến tôi.

Hôm nay, khi nhìn lại chặng đường đã qua, lòng tôi tràn ngập niềm tri ân. Tạ ơn Chúa vì hồng ân Ngài tuôn đổ trên cuộc đời tôi, cảm ơn cha mẹ đã yêu thương và hy sinh để ơn gọi trong tôi được nảy mầm. Tri ân Hội dòng Mến Thánh Giá Cái Mơn đã dưỡng nuôi và giúp tôi trưởng thành trong ơn gọi. Cảm ơn các chị em trong Hội dòng, những người đã cùng tôi bước qua mọi gian khó.

Dẫu phía trước còn lắm chông gai, tôi luôn vững tin rằng Chúa đang đồng hành và nâng đỡ. Tất cả những gì tôi có hôm nay đều là hồng ân Chúa và tình yêu của cha mẹ – những người đã âm thầm dệt nên cuộc đời tôi bằng những hy sinh vô điều kiện, mãi mãi ghi khắc công ơn sinh thành, dưỡng dục của cha mẹ trong trái tim nhỏ bé này.

“Xin tạ ơn con xin tạ ơn Chúa… Vì đời con tất cả là Hồng Ân.”

Sr. Hạt cát nhỏ MtgCaiMon

Để lại một bình luận