Một năm vừa qua, chúng ta đã lắng nghe lời mời gọi của Mẹ Giáo Hội qua thư mục vụ của Hội Đồng Giám Mục Việt Nam. Đó là lời kêu gọi tham gia sâu hơn vào đời sống Giáo Hội, mà có lẽ nhiều người trong chúng ta đã đáp lại trong tinh thần đức tin và lòng mến. Việc này không chỉ là bổn phận, mà còn là cơ hội để mỗi người xác tín mạnh mẽ rằng: “Tôi là Giáo Hội,” là chi thể sống động trong Thân Mình của Đức Ki-tô.
Hôm nay, chúng ta cùng suy tư về một thành phần quan trọng trong Giáo Hội – những Thừa Tác Viên Ngoại Thường. Họ là những người cộng tác với các linh mục trong việc trao Mình Thánh Chúa, đặc biệt là trong các thánh lễ và những dịp mang Mình Thánh Chúa đến với người đau bệnh. Nhưng thừa tác viên ngoại thường là ai, và họ đóng vai trò gì trong sứ vụ của Giáo Hội?
Nguồn Gốc Của Thừa Tác Viên Ngoại Thường
Trước Công đồng Vaticano II, việc trao Mình Thánh Chúa chỉ do các giám mục, linh mục, và phó tế thực hiện. Lúc đó, giáo dân chưa được phép cầm Mình Thánh Chúa. Tuy nhiên, thực tế và nhu cầu của Giáo Hội đã thay đổi qua thời gian. Số lượng tín hữu tăng lên đáng kể, và việc phục vụ Thánh Thể trở nên một phần không thể thiếu trong đời sống mục vụ. Sau Công đồng Vaticano II, Giáo Hội đã quyết định mở rộng việc trao Mình Thánh Chúa, cho phép giáo dân được chọn làm thừa tác viên ngoại thường để hỗ trợ các linh mục khi cần thiết.
Vai Trò Của Thừa Tác Viên Ngoại Thường
Công đồng Vaticano II đưa ra hai lý do chính để thành lập thừa tác viên ngoại thường:
- Thúc đẩy sự tham gia của giáo dân vào đời sống của Giáo Hội.
- Đáp ứng nhu cầu của Giáo Hội trong việc phục vụ Mình Thánh Chúa.
Thừa tác viên ngoại thường không chỉ đơn thuần là người “cầm Mình Thánh Chúa”, mà còn là một người tham gia sâu sắc vào sứ vụ của Giáo Hội. Họ là những giáo dân có đời sống đức tin tốt lành, được tuyển chọn kỹ lưỡng để hỗ trợ các linh mục và phó tế trong việc trao Mình Thánh Chúa cho tín hữu, đặc biệt là những người bệnh tật hoặc không thể tham dự thánh lễ.
Tham Gia Vào Sứ Mệnh Của Giáo Hội
Chúng ta, với tư cách là tín hữu, không chỉ sống đời sống đạo qua việc dự lễ, đọc kinh, hay giữ ngày Chúa Nhật, mà còn được kêu gọi dấn thân vào đời sống sứ vụ. Sứ vụ này có thể rất cụ thể qua vai trò của các thừa tác viên ngoại thường. Những người này giúp Giáo Hội đảm bảo rằng Mình Thánh Chúa đến được với mọi tín hữu, dù là trong nhà thờ hay tại nhà riêng của các bệnh nhân.
Công việc của thừa tác viên ngoại thường phản ánh tình yêu của Đức Kitô cho nhân loại. Khi họ mang Thánh Thể đến cho người bệnh, họ không chỉ mang bánh và rượu đã thánh hóa mà còn đem đến sự hiện diện sống động của Chúa Giêsu. Đây là hành động của tình yêu và sự phục vụ, đồng thời cũng là cách mà thừa tác viên ngoại thường thực hiện sứ vụ của mình trong Giáo Hội.
Trách Nhiệm Của Người Thừa Tác Viên Ngoại Thường
Mỗi thừa tác viên ngoại thường phải có đời sống đức tin vững vàng và sống trong sự hiệp nhất với Giáo Hội. Vai trò của họ không chỉ là công việc thể lý mà còn là hành động đức tin. Họ được mời gọi cộng tác với hàng giáo sĩ trong việc trao Mình Thánh Chúa cho tín hữu, với lòng tận tâm, ý thức, và cẩn trọng. Được chọn làm thừa tác viên ngoại thường là một đặc ân, nhưng đồng thời cũng là trách nhiệm lớn lao trong đời sống đức tin.
Kết Luận
Mẹ Giáo Hội luôn ân cần, chu đáo trong việc chăm sóc con cái mình. Giáo Hội không chỉ ban phát các ân sủng phong phú từ Thiên Chúa, mà còn kêu gọi chúng ta cùng tham gia vào sứ vụ phục vụ. Qua vai trò của thừa tác viên ngoại thường, giáo dân được mời gọi sống tinh thần cộng tác và sẻ chia trách nhiệm với các linh mục. Việc trao Mình Thánh Chúa không chỉ là một hành động tôn kính, mà còn là một sứ vụ, một dấu chỉ của sự hiện diện và tình yêu của Chúa Giêsu Kitô giữa nhân loại.
Chúng ta, những tín hữu của Chúa Ki-tô, được mời gọi tham gia vào sứ vụ này bằng lòng yêu thương và lòng kính trọng đối với Mình Thánh Chúa. Cùng với các thừa tác viên ngoại thường, chúng ta hãy tiếp tục hành trình đức tin của mình với lòng nhiệt thành, xác tín rằng mỗi hành động của chúng ta, dù lớn hay nhỏ, đều có ý nghĩa trong việc xây dựng Nước Trời ngay trên thế gian này.
M. Nhị Thơ