Từ hư không em trở nên hiện hữu
Phúc lộc trời tạo hạt thóc đời em
Một hạt thóc tinh tuyền không vương bụi
Sống yên hàn hoan lạc với chị em.
Bỗng ai ngờ sóng gió đâu ập đến
Dẫn em đi mà chẳng biết về đâu?
Ngấm em sâu ôi trong dòng nước lạnh
Vùi em vào trong lòng đất thẳm sâu.
Thân buốt giá miệng kêu gào thảm thiết
Vỡ từng mãnh vỡ ra ôi đau đớn
Em vùng vẫy nhưng chuyển mình cam chịu
Thôi hết rồi ngày hạnh phúc còn đâu?
Tưởng như thế là hết đời hạt thóc
Em đâu ngờ mình đã hóa nên cây
Một mầm sống vươn lên từ lòng đất
Cây lúa này từ nay thế tên em.
Thật ngỡ ngàng chắt chiu từng nhịp thở
Sự quan phòng tuyệt dịu Đấng Tối Cao
Đã đến lúc em trở thành thiếu nữ
Mơn mỡn trổ bông sinh hạt cho đời.
Kỳ vĩ quá công trình Ngài tuyệt diệu
Nếu vẫn là hạt thóc có ích chi?
Một hạt thóc nay trở thành trăm hạt
Hạnh phúc nào diễn tả được lòng em.
Xin nhớ rằng phải chết đi liên lỉ
Phải chết đi tính ích kỷ yếu hèn
Chết đi nhé cho dù phải rướm máu
Để chuyển thành sự sống Chúa Kitô.
Y. Hường