Thiên đàng, hoả ngục hai quê
Ai khôn thì về, ai dại thì sa
Đồng dao nhắc chốn sinh ra
Nhắc cho ta nhớ quê nhà vấn vương
Hỏa ngục hay chốn thiên đường
Song quê khôn khéo ta lường bước đi
Hỏa ngục là chốn dễ đi
Không cần nhớ Chúa, khổ chi đời này
Lành dữ nào có gì hay?
Đến ngày kết thúc đời này mới hay
Kẻ lành thì hạnh phúc thay
Được vào nơi chốn vinh thay đời đời
Kẻ dữ thì cũng đời đời
Nhưng mà kiếp kiếp, đời đời khổ đau
Một đời sống thánh lao đao
Phải lo mến Chúa, thương nhau bây giờ.
Một giây, một phút chẳng ngờ
Ta về bên Chúa bến bờ phúc vinh
Ai khôn, ai dại thanh minh
Chiên, dê về chốn quê nào do ta.
Hoa Xuân