Một hôm, ghé nhà Chầu
Thấy ngọn đèn chầu tắt
Loanh quanh tìm công tắc
Thắp ngọn đèn sáng lên
Ngọn đèn bổng buồn tênh
Nói lên lời tâm sự
Nói lên những suy tư
Cho một Đấng vô hình
Đèn trách ta vô tình
Trước tình yêu tự hiến
Chúa Cha tình vô biên
Đã dâng tiến con mình
Trên đồi cao thập giá
Chúa Con vì tất cả
Loài người trong chúng ta
Đã không quá nề hà
Treo tình trên thánh giá
Tình hóa bánh thiết tha
Mỗi ngày ta lãnh rước
Thế nhưng, tình sau trước
Ta đáp trả thế nào?
Ngọn đèn nói rồi im
Để mình ta suy nghĩ
Ta thua ngọn đèn tí
Luôn cạnh Chúa ngày đêm
Lòng ta quá êm lìm
Sau mỗi ngày công việc
Chúa chờ ta đến viếng
Ta vắng bóng triền miên
Không phải như thế thôi
Nhưng nhiều không kể xiết
Ta giật mình hối tiếc
Xét mình thay đổi thôi.
Hứa với Chúa