“Thứ Sáu buồn lòng man mát Tri ân
Cùng Tưởng niệm lại ngày Chúa mất
Treo Thập giá Chúa tự mình Hiến Tế
Chết cho Người cho Vũ trụ, chết cho con!
Bài thánh ca gợi nhớ Chúa mỏi mòn
Dòng người đi chầm chậm nghe buồn quá
Hôn chân Chúa như Đoạn trường thắt lại
Nghe trong lòng đau khổ chút hồi tâm
Vâng! Chúa chết vì yêu con, yêu nhân loại
Sao vừa buồn vừa bạc bẽo mà Vinh quang
Vừa khổ đau vừa cay đắng phũ phàng
Lại đầy ắp Tin yêu đầy Uy Vũ!
Có phải chăng tình yêu con chưa đủ?
Khi nhiều lần chối bỏ Chúa đi xa
Hay có lúc lòng con chẳng mặn mà!
Đáp Tình Chúa luôn nồng nàn chờ đợi
Hay bên con, người chung nguồn chung cội
Còn hận thù, tranh chấp, ghét bỏ nhau
Xin cho con, cho Người Ki-Tô hữu
Sống trọn Lời trọn nghĩa Chúa đã trao!
Người Tông Đồ