Yêu Thương… Chúa Đong Đầy!
Hôm qua Chúa bắt gặp
Ánh mắt em đượm buồn
Hai hàng nước mắt tuôn
Trông. Nỗi lòng kìm nén.
Chúa Giêsu rón rén
Ngồi xuống bên cạnh em
Lạnh lùng em chẳng thèm
Ngước mắt xem ai đó!
Trời lặng im không gió
Mười lăm phút trôi qua
Ánh mắt buồn mở ra
Chúa hỏi: sao con khóc?
Dạ con đang cân nhắc
Ơn gọi của chính mình
Sao hàng loạt chứng minh
Chúa nghe rồi nhẹ bảo:
Con buồn tại làm sao?
Nào Chúa đây chẳng bảo:
Vác thánh giá theo sao?
Đường “bỏ mình” để sống
Vào được sống dồi dào…
Chúa đây đâu có bảo:
Tu chẳng gặp khó khăn
Đường đi đâu có phẳng!
Đau khổ Chúa đã từng…
Con à! Những bão giông
Giúp con kiên cường đó
Những va vấp rất nhỏ
Giúp con biết tìm về.
Bờ vai Thầy hãy tựa
Nỗi lòng hãy thân thưa
Con sai thì Chúa sửa
Yêu thương… Chúa đong đầy!
Hoa Xuân