Một ngày cất tiếng thưa cha,
Gia tài chia trước, đi xa xứ người.
Ăn chơi phung phí một thời,
Tiêu hao tiền của, bụi đời làm công.
Đói cơm manh áo xót lòng,
Mới thương mới nhớ trông mong về nhà.
Giật mình đứng dậy bước ra,
Khỏi nơi tù túng để ta thưa rằng:
Thưa cha tội lỗi phải chăng?
Nay con hối lỗi ăn năn trở về.
Tuổi già trông ngóng trăm bề,
Kìa con hư đốn tiến về gần hơn.
Ôm con ông thấy chạnh lòng,
Bao năm xa cách con hoang hao gầy.
Cha ơi! Nghe nói câu này,
Con đây đắc tội với Trời với cha.
Chẳng còn đáng gọi con cha!
Nghe con thú lỗi, xót xa vô cùng.
Bảo sai đầy tớ phục tùng,
Áo sang, giày tốt, nhẫn vàng đeo tay.
Bắt con bê béo làm ngay,
Đàn ca, múa nhảy vui say tiệc mừng.
Bồi hồi con thấy nghẹn lòng,
Tình cha nhân hậu ngàn lần thương con!
Bích Tuyên