Bước theo Ngài với đôi chân bé nhỏ
Bao đêm trường con vẫn cứ lắng lo
Sợ gập ghềnh, sỏi đá nẻo quanh co
Sợ gai góc làm chân con rướm máu.
Sợ một ngày con không còn tỉnh táo
Trước hào quang huyền ảo của trần gian
Mời gọi con sống lối sống dễ dàng
Thích hưởng thụ, tham sân si thế tục.
Sợ tình đời làm tâm con vẩn đục
Quên cách cho – chỉ biết giữ riêng mình
Sợ một ngày sống giữa ánh bình minh
Mà cứ ngỡ…vẫn còn trong đêm tối.
Sợ tiền tài làm chân con lạc lối
Chẳng còn theo chính lộ thuở ban sơ
Quên nụ cười, quên ánh mắt ngây thơ
Quên cả Chúa mới thật là gia nghiệp.
“Hãy an lòng và kiên trì bước tiếp
Chỉ cần con còn chí hướng theo Ta
Qua khổ hình thập giá sẽ nở hoa
Lời Chúa phán mỗi ngày: “ Con đừng sợ!”.
Bảo Bảo