Thử một lần phụ huynh làm cô giáo,
Sẽ thấu rằng cô vất vả nhường bao
Một đứa thôi đôi lúc cũng nhọc nhằn
Huống hồ lớp mấy chục trò ríu rít
Thử một lần phụ huynh vào lớp học
Mới hiểu ra cô kiên nhẫn biết bao
Dạy các em đọc, viết, hiểu từng câu
Cô tỉ mỉ ân cần, từng chút một
Thử một lần phụ huynh ngồi quan sát
Sẽ hiểu vì sao cô phải nghiêm khắc
Cô mà hiền, trò chẳng chịu ngồi yên
Nên trò thường kể: “Cô em dữ lắm!”
Trên bục giảng, cô gieo từng con chữ
Về đến nhà lại chồng chất hồ sơ
Nào giáo án, nào chuyên môn, dự giờ
Ai dám bảo nghề giáo là nhàn rỗi?
Xin phụ huynh thấu lòng cho cô giáo
Đừng thêm chi áp lực nặng vai gầy
Cô cũng người thôi – chẳng phải thánh thần
Cũng đôi mắt, đôi tay đầy giới hạn
Có khi lỡ chưa chăm lo chu đáo
Hoặc nóng lòng, lời nói có phần sai
Mong phụ huynh mở lòng mà cảm thông
Để cô giữ vẹn tình thầy – nghĩa bạn
Cô chọn nghề bởi tình yêu trẻ nhỏ
Dẫu nhọc nhằn vẫn rộn rã niềm vui
Thấy các em khôn lớn bước vào đời
Là cô thấy ấm lòng – nghề cao quý
Nt. M. Thu Lan