Dẫu Con Là Bụi Đất

“Lạy Chúa con đã yêu Ngài

Phải chăng nay quá muộn màng rồi không? (Augustinô)

Tháng ngày con cứ long đong

Chỉ lo vun vén cho lòng nhỏ nhoi.

 

Ôi sao con quá hẹp hòi?

Ưu tư lo lắng để rồi nhận ra

Nhận ra tình Chúa thật là:

Bao la rộng lớn, hải hà mênh mông.

 

Dẫu con bụi đất hư không

Nhưng sao Chúa vẫn một lòng yêu con?

“Từ lòng mẹ, đã gọi con

              Nhớ tên con lúc, con còn bào thai” (Is 49,1).

 

Để con thuộc trọn về Ngài

Trở nên khí cụ miệt mài hăng say

Nguyện xin đoan hứa từ nay

Trọn Tình vẹn Nghĩa với Ngài mà thôi.

Hạt cát nhỏ – MtgCaiMon

Để lại một bình luận