Có những ngày thế đó
Bóng tối phủ không gian
Mặt trời lười…chẳng ló
Để dọi ánh huy hoàng.
Có những ngày thế đấy
Nỗi buồn cứ bủa vây
Niềm vui đâu chẳng thấy
Lệ dâng khoé mi đầy.
Có những ngày cuộc sống
Tìm chẳng được màu hồng
Bầu trời nhuộm tang tóc
Của nghèo đói, bất công.
Có tiếng nói trong lòng
Giúp ta dần tỉnh ngộ:
“Vì rằng là cuộc sống
Sao tránh được bão giông.
Có những ngày mưa gió
Mới biết quý nắng vàng
Không vượt qua gian khó
Sao đạt tới vinh quang.
Chúa còn cho thời gian
Nghĩa là còn cơ hội
Cứ an yên – đừng vội
Rồi tốt đẹp cả thôi.
Hãy chấp nhận cuộc đời
Có những ngày như thế…”
Bảo Bảo