Tác giả: Lm. Roger Landry
WGPNT (11.10.2021) – Carlo Acutis được tuyên phong Chân phước vào thứ Bảy ngày 10 tháng 10 [năm 2020] tại Assisi, tức là 14 năm sau khi anh qua đời vì bệnh bạch cầu cấp tính năm 2006 và được Giáo hội mừng lễ lần đầu tiên ngày 12.10.2021.
Thời gian từ lúc anh Carlo bước vào đời sống vĩnh hằng cho đến khi được tôn kính trên bàn thờ chỉ ngắn ngủi gần bằng 15 năm dương thế của anh. Tuy nhiên, trong quãng đời ngắn ngủi đó, Carlo không chỉ cảm nghiệm “[sự] sống dồi dào” (Ga 10,10) mà Đức Kitô đã mang đến thế gian, mà anh còn trở nên một người thầy cho cha mẹ, bạn bè, người nghèo và bây giờ là toàn thể Giáo hội.
Có lẽ, anh đã là người nổi tiếng nhất khi qua đời lúc 15 tuổi. Tuy lễ phong chân phước cho Cha Piô Năm Dấu, Mẹ Têrêsa Calcutta, Đức Giáo hoàng Gioan Phaolô II và Đức Hồng y John Henry Newman lớn hơn đoàn người tham dự lễ phong chân phước ở Assisi do hạn chế vì đại dịch, nhưng không có vị thánh nào vừa nhắc đến lại có được 15 ngày chuẩn bị và tôn kính, hay một đêm canh thức cầu nguyện như anh Carlo. Những vị thánh kia đều khá nổi tiếng khi còn sống, trong khi ít ai ở ngoài vùng Milan và Assisi biết đến Carlo.
Nhưng ngày nay, chỉ 29 năm sau ngày anh chào đời, Chân phước Carlo có lẽ được rất nhiều người biết đến, hơn cả những vị thánh vĩ đại kia vào lúc các ngài 29 tuổi. Và đây chỉ là khởi đầu của Chân phước Carlo. Đức Giáo hoàng Phanxicô đã dành ba đoạn trong Tông huấn năm 2019 về người trẻ Christus Vivit để viết về anh Carlo và ngày nay đã có hàng nghìn bài báo và hàng trăm trang web kể về cuộc đời của Carlo.
Khi lần đầu tìm hiểu về Carlo, tôi đã ấn tượng về lòng khao khát Chúa từ nhỏ của anh: Carlo lần chuỗi Mân Côi mỗi ngày từ khi còn nhỏ; rước lễ lần đầu sớm hơn một năm và sau đó tham dự Thánh lễ hàng ngày; chăm sóc người vô gia cư mỗi đêm; thường xuyên đi đến Assisi; yêu mến các thánh; đã học máy tính để thiết kế các trang web nhằm lan tỏa tình yêu của anh đối với Thánh Thể và Đức Maria cũng như nói về các thiên thần và bốn vấn đề sau hết của con người. Thành thật mà nói, tôi đã hình dung rằng anh phải xuất thân từ một gia đình giống như gia đình của Thánh Têrêsa Hài đồng Giêsu chẳng hạn.
Thay vào đó, anh Carlo xuất thân từ một gia đình rất lơ là với việc đạo, như người mẹ Antonia hay nói của anh đã khiêm tốn cho biết trong các buổi phỏng vấn. Cho đến khi sinh Carlo, bà Antonia chỉ đến nhà thờ ba lần trong đời là ngày rửa tội, thêm sức và kết hôn. Nhờ những câu hỏi và lòng nhiệt thành của Carlo cuối cùng người mẹ đã sống đức tin nghiêm túc hơn, và bà Antonia chỉ là một trong số nhiều người đã hoán cải đời sống. Trong khi đó, ông bà của Carlo sống đức tin và anh thì theo học các trường Công giáo, nên có vẻ như khá chắc chắn rằng Chúa đã tác động đến Chân phước Carlo giống như Ngài đã làm với vị ngôn sứ trẻ Samuel.
Một số điều làm tôi ấn tượng về cuộc đời của Carlo.
Anh đã ý thức cao về ý nghĩa cuộc sống và tìm cách để sống tốt. Anh tuyên bố: “chương trình sống của tôi là luôn luôn kết hiệp với Chúa Giêsu”. Trái ngược với chủ nghĩa ái kỷ đương thời, Carlo nói rằng hạnh phúc đến từ việc luôn “hướng nhìn về Chúa” và bất hạnh xuất phát từ việc hướng sự chú ý vào bản thân. “Không phải tôi, mà là Chúa” là câu tâm niệm của Carlo. Anh nói “Hãy tìm Chúa và bạn sẽ tìm thấy ý nghĩa của cuộc đời”.
Anh sống với một sự khẩn trương nhất định. Carlo nói: “Mỗi phút trôi qua là mất đi mỗi phút để nên giống Chúa”, và anh khao khát trở nên giống Chúa. Anh chất vấn “Có thể thắng một nghìn trận chiến thì có ích gì nếu bạn không thể chiến thắng những đam mê hư hỏng của chính mình? Trận chiến thực sự là chiến đấu với chính mình”. Ngay trước khi chết, anh đã nói, “Sống lâu chưa hẳn là điều tốt [bởi vì] người ta có thể sống rất lâu nhưng lại sống tệ”. Anh khiêm tốn thú nhận: “Tôi hạnh phúc khi chết vì tôi đã không sống một phút giây nào làm những điều mất lòng Chúa”.
Chân phước Carlo có một tình yêu nồng nhiệt đối với Chúa Giêsu Thánh Thể. Anh đã sống cả đời yêu mến Thánh Thể, gọi Thánh Thể là “xa lộ lên thiên đàng của tôi”. Anh tham dự Thánh lễ hàng ngày từ khi lên 7 và dành thời gian mỗi ngày để chầu Thánh Thể. Anh tin rằng “càng rước lễ chúng ta sẽ càng nên giống Chúa Giêsu”.
Anh có lòng thán phục Thánh Thể, quá say mê các phép lạ Thánh Thể qua các thế kỷ đến nỗi anh đã cố gắng phiêu lưu đi thăm và ghi lại các phép lạ Thánh Thể để người khác cũng có thể thán phục như anh. Đối với Carlo thật là vô nghĩa khi có rất đông người đến xem các trận bóng và các buổi nhạc rock nhưng không có mấy người đến trước nhà tạm, nơi Thiên Chúa hiện diện và sống giữa chúng ta.
Anh rất yêu mến Đức Maria. Carlo nói: “Đức Trinh Nữ Maria là người nữ duy nhất trong đời tôi”, và gọi Kinh Mân Côi đọc hàng ngày là “chiếc thang ngắn nhất để lên thiên đàng” và là “vũ khí lợi hại nhất” sau Thánh Thể “để chiến đấu với ma quỷ”. Giống như loạt hình ảnh 136 phép lạ Thánh Thể đầy nguồn cảm hứng do Carlo thực hiện đã được triển lãm tại nhiều nơi trên thế giới sau này, anh cũng đã lên ý tưởng cho loạt ảnh 156 lần Đức Mẹ hiện ra, mà bà mẹ đã hoàn thành sau khi anh qua đời.
Anh yêu mến Giáo hội và các thánh. Carlo nói: “Chỉ trích Giáo hội có nghĩa là chỉ trích chính chúng ta bởi vì Giáo hội là người phân phát kho tàng ơn cứu rỗi cho chúng ta”. Chúng ta nhận định về Giáo hội theo những người đã sống theo giáo huấn Giáo hội, chứ không theo những người chối bỏ Giáo hội. Đó là lý do tại sao Carlo đến gần các thánh, như thánh Phanxicô Assisi và nhiều vị thánh trẻ vĩ đại khác như Tarcisius, Aloysius, Đaminh Saviô, Bernadette, và Francisco và Jacinta Marto.
Anh đã có một lòng bác ái hăng say. Carlo bênh vực những bạn cùng lớp bị bắt nạt, mời đến nhà những đứa trẻ đau khổ vì cha mẹ ly hôn hoặc vì các vấn đề gia đình, kèm các bạn cùng lớp đang gặp khó khăn với bài tập về nhà hoặc các vấn đề máy tính, kiên nhẫn giải cứu bạn bè đang thử ma túy hoặc nghiện phim ảnh khiêu dâm, dành thời gian giúp đỡ người già trong công việc, “săn” rác trong công viên hoặc trên bãi biển để làm đẹp thế giới, mang đồ ăn thức uống nóng cho người vô gia cư và dùng tiền túi của mình để mua túi ngủ hoặc quần áo ấm cho họ. Anh nói “Cuộc sống là một món quà bởi vì chừng nào chúng ta còn sống, chúng ta có thể gia tăng mức độ yêu thương của mình”.
Lòng bác ái vĩ đại nhất của anh là cố gắng chia sẻ đức tin. Từ năm 11 tuổi, anh đã dạy giáo lý và tìm cách thôi thúc những bạn trẻ hơn mình chọn lựa cố gắng sống thánh thiện. Để làm cho đức tin cụ thể, Carlo lập một “Bộ kit nên thánh” cho các bạn bao gồm chín bước mà chính anh đã thực hành: yêu Chúa hết lòng; mỗi ngày cố gắng đi lễ và rước lễ, lần chuỗi Mân Côi, đọc một đoạn Kinh thánh và viếng Chúa Giêsu trong nhà tạm mỗi ngày; đi xưng tội mỗi tuần một lần; giúp đỡ người khác thường xuyên nhất có thể; và cậy dựa vào thiên thần bản mệnh như người bạn tốt nhất.
Anh lôi kéo mọi người đến với đức tin bằng gương sáng và tình bạn hơn là bằng lời nói. Mẹ anh nói: “sống gần người giống như Carlo đồng nghĩa với việc không có một đức tin trung lập”. Lòng nhiệt thành đã khiến anh sử dụng kỹ năng máy tính để nỗ lực thiết kế các trang web không chỉ về Thánh Thể và các lần hiện ra của Đức Maria mà còn loạt 170 hình ảnh về những điều sau cùng của con người và loạt 131 hình ảnh về thiên thần và ma quỷ trong cuộc đời các thánh.
Bất kể những điều tốt đẹp trên đây, lòng tôn kính Carlo gặp những nguy hiểm đang phát triển nhanh chóng. Giống như Chân phước Pier Giorgio Frassati, Carlo có thể khốn đốn vì hình vẽ hí họa thời nay tuy có ý nghĩa nhưng lại hời hợt. Một số bức hí họa giản lược Frassati từ một “con người của Tám mối phúc thật” và của lòng bác ái anh hùng thành một “gã thánh thiện” thích leo núi và hút ống điếu. Tương tự, một số bức hí họa cơ bản đề cao Chân phước Carlo như một game thủ PlayStation, một người mê truyện tranh, một tài năng máy tính mặc quần jean và giày sneaker. Khi cố gắng làm cho sự thánh thiện trở nên “ngầu”, các bức hí họa đã trần tục hóa sự thánh thiện bằng việc chú ý vào những gì phụ thuộc hơn là chính yếu.
Tuy nhiên, giống như Thánh Phanxicô yêu quý của anh, Chân phước Carlo là một “người tạo ảnh hưởng cho Chúa” không phải bởi tính trần thế đời này mà bởi tính cách triệt để bình thường của anh về đời sau. Câu nói châm biếm nổi tiếng nhất của Carlo là “Mọi người đều sinh ra là bản gốc, nhưng nhiều người lại chết như những bản sao”, và không may là một số người đang cố gắng biến anh thành nhạt nhẽo, không có chiều sâu, hiển nhiên nghĩ rằng chiều sâu trong bản gốc là hình ảnh Thiên Chúa của Carlo sẽ đẩy người trẻ ra thay vì thu hút họ nhiều hơn.
Tuy nhiên, thế giới và Giáo hội cần điều chân thật.
ĐCV Sao Biển chuyển ngữ từ denvercatholic.org (05.01.2021)
Nguồn: giaophannhatrang.org