Mùa Xuân Và Tình Chúa

Mùa xuân đang đến, nhưng vẫn còn sót lại những cơn gió cuối đông lẻn vào khung cửa sổ, khiến người tôi se lạnh. Ngồi trong căn phòng nhỏ, tôi miên man nghĩ về cuộc đời tôi, tôi lật lại từng trang của cuộc đời mình, tôi để những tranh ấy xoáy vào hồn tôi và trào dâng trong tôi biết bao cảm xúc. Mới đó mà đã hơn 20 năm tôi theo Chúa … Khoảng thời gian không dài so với một đời người, nhưng thật dài với biết bao hồng ân tôi đã lãnh nhận từ Thiên Chúa.

Ngày đầu tiên tôi được Mẹ đưa đến “Nhà Dòng Cái Mơn” bằng một chiếc ghe nhỏ, tôi không sao quên được ánh mắt hiền từ và thật buồn của mẹ, mẹ đau khổ khi tôi xa mẹ, nhưng tôi biết lòng mẹ vẫn dâng lên niềm vui vì mẹ biết con của mẹ bước đầu đạt được ước mơ; mẹ cũng khao khát và hy vọng tôi nên người, là con ngoan của Nhà Dòng như tôi đã từng là con ngoan của mẹ. Nhìn mẹ tôi kéo vành nón lá sụp xuống khỏi mắt mẹ như cố che giấu những giọt nước mắt ngậm ngùi, khi chiếc ghe từ từ rời bến. Tôi dõi theo bóng mẹ xa dần mà hai hàng nước mắt cứ chảy dài trên má. Tôi thầm nhủ: “Mẹ ơi, mẹ đừng buồn đừng khóc, con gái của mẹ sẽ sống ngoan, sống tốt để mẹ được vui dù con không ở gần bên mẹ.”

Bước vào Nhà dòng tôi nhanh chóng thích nghi, tuy xa nhà xa mẹ nhưng tôi ý thức Tu viện là nhà, Bề Trên là mẹ nên tôi sống rất bình an, tôi hạnh phúc lắm! Mặc dù sự chọn lựa của tôi không mấy ai ủng hộ, cũng không có ai quan tâm nâng đỡ, nguồn động lực duy nhất của tôi chính là gia đình tôi, là cha mẹ tôi. Sinh ra và lớn lên trong một gia đình nghèo, hình ảnh cơ cực của cha, sự chắt chiu của mẹ đã in sâu vào tâm trí tôi từ khi tôi còn bé lắm. Năm nào tôi cũng cố gắng học thật giỏi để đạt được phần thưởng cuối năm là mấy mươi quyển tập. Tôi biết như thế sẽ làm bớt đi gánh nặng cho cha mẹ khi chị em tôi bước vào năm học mới.

Bây giờ tôi đã lớn, sự cố gắng của tôi không còn phải là để đạt được mấy mươi quyển tập đó nữa mà là cả một hành trình thiêng liêng; sự cố gắng của tôi không chỉ để làm vui lòng mẹ mà còn để đẹp lòng Giê-su, Đấng tôi thề nguyền bước theo cho đến trọn đời.

Tôi đã được Chúa đặc biệt yêu thương chọn gọi, và có lẽ Chúa chọn tôi vì biết tôi yếu đuối, khốn cùng. Chúa biết tất cả con người của tôi. Chúa yêu thương tôi với những nét dễ thương cũng như những bất toàn tội lỗi, Chúa yêu thương và sẵn sàng tha thứ cho tôi dù biết rằng tôi sẽ còn phản bội, sẽ còn bất trung với Chúa.

Hơn 20 năm trôi qua, tôi đã được Nhà dòng nuôi lớn, và cùng với dòng chảy của thời gian, tôi từng ngày khắc ghi sự yêu thương, lo lắng dạy dỗ, nâng đỡ của Bề Trên; tôi ôm ấp tất cả những hình ảnh đẹp trong cộng đoàn khi chị em cùng với tôi làm việc, chia sẻ những vui buồn, thành bại trong cuộc sống. “Ngọt ngào tốt đẹp lắm thay, chị em vui vẻ sum vầy bên nhau”. Đó là lời thánh vịnh mà tôi vẫn hằng tâm đắc nhất.

Nhìn lại những năm tháng đã qua, tôi nhận ra rằng Chúa luôn ở bên tôi, đồng hành với tôi, nhất là những lúc tôi ngỡ mình không thể vươn tới. Tình yêu của Chúa luôn đong đầy trên cuộc đời tôi. Ngài bao phủ, che chở, đỡ nâng tôi. Và hơn thế nữa, tình yêu ấy luôn bao dung tha thứ đợi chờ mỗi khi tôi yếu đuối vấp ngã….

Lạy Chúa, mùa đông đã qua đi nhường chỗ cho làn xuân ấm áp rực rỡ muôn màu. Đón xuân về trong sự thanh thoát nhẹ nhàng, nguyện cho lòng con đổi mới. Xin cho con được bé nhỏ và Chúa cứ lớn mãi trong con. Bao mùa xuân nồng ấm của cuộc đời, bao mùa đông Chúa cận kề che chở. Xin cho con đừng quên chính Chúa đã, đang và mãi mãi gieo mầm tin yêu vào lòng con từ muôn thuở.

Tiễn đông, tiễn một năm cũ qua đi con chợt nghĩ, thời gian trôi thật nhanh, con vội vã, tiếc nuối … tiếc nuối bao điều. Quả thật “điều muốn làm con lại không làm, điều không nên làm con lại cứ làm”. Ôi giá như thời gian quay trở lại và biết bao điều “giá như” cứ lẩn quẩn quanh con!

Một năm mới bắt đầu, xin cho lòng con đổi mới, xin cho hồn con tràn ngập ân phúc Ba Ngôi Thiên Chúa. Xin cho con được tắm mình trong Mùa Xuân, trong Tình Yêu của Chúa để hồn con được thanh thản, để cho tâm con không phải thảng thốt, vội vàng, tiếc nuối một điều chi. Xin cho con biết thực thi thánh ý của Chúa qua bốn mùa mưa nắng trong cõi nhân sinh.

Thầm Lặng

Để lại một bình luận