- GHI NHỚ.
H. Điều răn thứ hai dạy ta những gì ?
T. Điều răn thứ hai dạy ta phải tôn kính Danh thánh Chúa, và giữ những điều nhân danh Ngài mà thề hứa.
2. THÁNH KINH.
“Ngươi không được kêu tên Đức Chúa, Thiên Chúa của ngươi, mà làm điều bất xứng, vì Thiên Chúa không dung tha những kẻ kêu tên Ngài mà làm điều bất xứng”. ( Xh 20,7)
3. GIẢI THÍCH.
– Khi trả lời cho Môsê hỏi Thiên Chúa là ai, Chúa nói : “Ta là Đấng hằng có” (Xh 3,14), nghĩa là Ngài có từ muôn thuở, tự mình hiện hữu chớ không ai dựng nên Ngài, không có tên tuổi gì. Tuy nhiên, để xưng tụng Ngài, người Do thái đã gọi Ngài bằng một tên thật đẹp là “Thiên Chúa Gia-vê”, còn mọi dân mọi nước trên khắp thế giới, có nơi gọi Ngài là Tạo Hóa, là Thượng Đế, nơi khác lại gọi là Đấng Tối Cao, là Thiên Chúa, cũng có nơi như Việt Nam ta chẳng hạn, ngoài những Tên trên, còn gọi Ngài là Ông Trời hay Ông Thiên. – Dù dùng tên gì để chỉ về Chúa, ta phải xưng tụng một cách cung kính. Kêu Tên Chúa cách ngạo mạn hay buồn phiền trách móc lòng nhân lành Chúa hoặc nói phạm đến các Thánh … đều là xúc phạm đến Chúa. Điều răn thứ hai còn cấm ta không được dùng Tên Chúa mà thề vặt hay thề dối. Về vấn đề thề thốt, chính Đức Giêsu đã dạy :”Đừng thề thốt chi cả, đừng lấy trời mà thề vì trời là ngai Thiên Chúa. Đừng lấy đất mà thề vì đất là bệ chân Ngài. Lời của các ngươi phải có thì nói có, không thì nói không ! Kỳ dư là tự ác tà mà ra cả” (Mt 5,34-37). Do đó không bao giờ ta được thề gian dối. Chỉ khi nào cần thiết và điều thề là chân thật và quan trọng, thì lúc đó mới nên thề. Ngoài ra, điều răn thứ hai này dạy ta phải trung thành với lời đã khấn hứa. Đã hứa với Chúa điều gì thì phải thực hiện cho trọn. Vô cớ mà bỏ thì phạm tội bội hứa với Chúa.
4. THỰC HÀNH.
Luôn tôn kính thánh danh Chúa. Không bao giờ thề gian thề dối.
5. CẦU NGUYỆN.
Lạy Chúa, xin cho con luôn biết sùng mộ và tôn kính thánh Danh Chúa. Đồng thời cho con được trung thành theo Chúa đến cùng. Amen.