
Trên con đường theo Chúa, người tu sĩ hiểu rằng cuộc đời là một hành trình đa sắc màu, với những ngày nắng đẹp rực rỡ xen kẽ những cơn mưa rả rích. Mỗi khoảnh khắc, dù là niềm vui hay nỗi buồn, nắng hay mưa, đều là những món quà mà Thiên Chúa ban tặng, là cơ hội để tâm hồn được thanh tẩy và tôi luyện.
Trong những ngày nắng gắt, khi ánh mặt trời chan hòa, người tu sĩ như đóa hoa hướng dương hướng về phía ánh sáng của Chúa. Trong những giờ phút đó, tâm hồn được tắm gội trong tình yêu thương, sự ấm áp và nguồn cảm hứng dồi dào. Đó là lúc họ học cách đón nhận ân sủng và chia sẻ niềm vui, ánh sáng ấy cho những người xung quanh. Với nụ cười hiền hòa, lời khuyên chân thành, hay chỉ đơn giản là sự hiện diện của họ trong khoảnh khắc ấy cũng đủ thắp lên hy vọng cho những tâm hồn đang lạc lõng.
Nhưng hành trình dâng hiến không chỉ có nắng. Sẽ có những ngày mưa, những cơn mưa rào xối xả, có thể khiến bước chân chùn lại, tâm hồn cảm thấy nặng trĩu. Đó không phải là lúc để nản lòng, mà là cơ hội để thanh lọc. Như hạt mưa gột rửa bụi trần, những thử thách, những nỗi buồn trong đời tu giúp tâm hồn người tu sĩ thêm tinh khiết, khiêm nhường và mạnh mẽ hơn. Chính trong những lúc gian khó này, họ học được sự kiên nhẫn, lòng bao dung và sức mạnh nội tâm được tôi luyện từ chính sự vâng phục và phó thác nơi Chúa. Khi vượt qua cơn mưa, tâm hồn họ sẽ trong sáng hơn, vững vàng hơn, sẵn sàng đối diện với những thử thách tiếp theo.
Và chính từ những trải nghiệm “nắng” và “mưa” ấy, người tu sĩ mới có thể truyền cảm hứng cho thế giới bằng kinh nghiệm thật của bản thân. Họ không chỉ là những người chia sẻ niềm vui, mà còn là những chứng nhân cho sức mạnh của niềm tin, lòng kiên trì và tình yêu thương, khi họ vượt qua mọi nghịch cảnh mà vẫn giữ được lòng trung tín với Thiên Chúa.
Nt. Hoa Xuân